THÁNH LỄ TRỰC TUYẾN

BÀI VIẾT MỚI

Những Tương Đồng Lạ Lùng – Lễ Thánh Phê-rô và Phao-lô Tông Đồ


Giáo hội kính nhớ hai Thánh Tông đồ, hai trụ cột của Giáo hội, vào cùng một ngày. Mặc dù Phê-rô và Phao-lô có những khác biệt từ cá tính đến xuất thân, họ chia sẻ nhiều điểm chung: Cùng được Chúa Kitô kêu gọi, cùng một niềm tin vào Chúa Kitô, cùng một sứ mạng được trao phó, và cuối đời, cả hai đều chịu tử đạo vì Chúa Kitô tại Roma. Họ chia sẻ một niềm tin và cùng thi hành một sứ mạng. Chúa Kitô đã đưa hai Ngài đến một cùng đích, một vinh quang, cùng trở thành nền móng của Giáo hội và biểu tượng của niềm tin Công Giáo. Hai Thánh Tông đồ được Giáo hội mừng chung vào ngày 29 tháng 6.

Những Tương Đồng Lạ Lùng

Chúa Kitô đã nối kết những điểm tương đồng của hai con người khác biệt này để tất cả trở nên một trong Người. Thánh Phêrô, từ một người hèn nhát, sợ hãi, và chối Chúa, trở nên yêu Chúa nồng nàn; Thánh Phaolô, từ một người ghét Chúa thậm tệ, trở nên yêu Chúa trên hết mọi sự. Trước kia rất khác biệt, bây giờ cả hai hòa làm một trong tình yêu Chúa.

Hai Tên Gọi Cùng Được Đổi Mới

Theo Thánh Kinh, tên gọi không chỉ là danh xưng mà còn là hiện thân của một người. Tên gọi biểu tượng cho sứ mạng và một thân phận mới. Abram được đổi tên thành Abraham, và Sarai thành Sara, để nhận sứ mạng cao cả. Tổ phụ Giacop được đổi tên thành Israel sau khi đấu với Thiên Chúa. Theo lời Sứ thần Gabriel, Đức Maria đặt tên cho con là Giêsu, và ông Giacaria đặt tên cho con trai là Gioan.

Khi Anrê dẫn em trai là Simon đến gặp Chúa Giêsu, Người nói: “Anh là Simon, con ông Gioan, anh sẽ được gọi là Kêpha” (tức là Phêrô) (Ga 1,42). Chúa xây dựng Giáo Hội trên Đá Tảng Phêrô: “Trên tảng đá này Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy” (Mt 16,18).

Saolô, một biệt phái nhiệt thành, trên đường đến Đamát, gặp Chúa Giêsu và bị mù lòa. Sau khi được chữa lành, Saolô trở thành Tông đồ dân ngoại, và kể từ chương 13 sách Công Vụ Tông Đồ, Saolô được gọi là Phaolô.

Đặt Tên Định Hướng Cuộc Đời

Tên gọi mới là định hướng cuộc đời người ấy theo tên gọi. Tên Giêsu biểu tượng cho sứ mạng cứu độ. Ai cầu nguyện nhân danh Đức Giêsu sẽ luôn được nhận lời; ai kêu cầu tên Người sẽ được cứu thoát; và những ai tin vào tên Người sẽ làm nên Hội Thánh và được gọi là Kitô hữu. Simon và Saolô đón nhận tên mới là Phêrô và Phaolô với sứ vụ cao cả là đá tảng và là cột trụ của Giáo Hội.

Hai Khuôn Mặt Cùng Một Niềm Tin

Khi Chúa Giêsu hỏi các môn đệ: “Các con bảo Thầy là ai?”, Simon Phêrô đáp: “Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống” (Mt 16,16). Chúa Giêsu rất hài lòng và đặt thánh Phêrô làm đầu Giáo Hội. Phaolô, từ khi nhận phép rửa, mạnh dạn rao giảng về Chúa Kitô khiến nhiều người ngạc nhiên. Phaolô đã minh chứng rằng Đức Giêsu là Đấng Mêsia và được các tông đồ tin tưởng, từ đó cùng hoạt động tại Giêrusalem và mạnh dạn rao giảng nhân danh Chúa Giêsu Kitô.

Phêrô tuyên xưng đức tin và đức tin được xây dựng trên đá tảng Phêrô. Phaolô làm sáng tỏ đức tin, nhiệt thành gieo trồng đức tin khắp nơi. Hai khía cạnh của đức tin sống động trong Giáo Hội, củng cố đức tin và truyền giáo.

Hai Tính Cách Cùng Một Lòng Mến

Thánh Phêrô, với tính tình nóng nảy, bộc trực và đôi lúc liều lĩnh, đã chối Chúa nhưng luôn yêu Chúa nồng nàn. Ông nhanh nhẹn bỏ tất cả mọi sự để theo Chúa và có lòng khiêm nhường. Từ sự yếu đuối, Phêrô đã trở thành Tảng Đá của Giáo Hội nhờ tình yêu chân thành dành cho Chúa.

Saolô, một trí thức Do Thái, sùng đạo, sau khi được ơn trở lại, trở thành Phaolô, Tông Đồ dân ngoại. Phaolô hiên ngang sống và chết cho Chúa Kitô, lập nhiều Giáo đoàn và mở mang phát triển Hội Thánh. Ông tự hào về sự yếu đuối của mình vì “Ơn Ta đủ cho con” và không gì có thể làm nao núng lòng tin mãnh liệt ấy. Phaolô luôn sống trong niềm tin tưởng và yêu mến Đấng đã kêu gọi ông.

Hai Vị Thánh Tông Đồ Cùng Một Sứ Vụ

Phêrô và Phaolô có chung một lòng mến, niềm tin và khát khao nên thánh. Cả hai đều có lầm lỗi và yếu đuối nhưng đều hối hận và yêu mến Chúa thật tình. Họ đã làm nhiều phép lạ nhân danh Chúa Giêsu Kitô và cuối cùng hy sinh đến giọt máu cuối cùng để làm chứng cho Đức Giêsu Phục Sinh. Hai vị đã trở nên trụ cột của Giáo Hội.

Phêrô và Phaolô có tính tình, trình độ văn hóa và khả năng làm việc khác nhau nhưng lại cùng hoạt động và xây dựng Nước Chúa. Những khác biệt của họ bổ túc cho nhau trong sứ vụ Tông đồ. Trên “tảng đá Phêrô” và “cột trụ Phaolô”, Giáo Hội Chúa Kitô bền vững và phát triển.

Sự nghiệp Tông đồ của hai vị hiệp nhất trong tuyên xưng và rao giảng, tạo nên sự hiệp nhất trong đa dạng. Hiệp nhất là một công trình được xây dựng dưới sự hướng dẫn của Chúa Thánh Linh. “Khác nhau trong điều phụ, hiệp nhất trong điều chính, yêu thương trong tất cả”, đó là tinh thần hiệp nhất trong Giáo hội.

Lm Giuse Nguyễn Hữu An

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

BÀI VIẾT NỔI BẬT