Thánh Vịnh 79 (78):
Lời than vãn về thành thánh Giê-ru-sa-lem
và Ðền Thờ bị phá huỷ
- Lạy Thiên Chúa, dân ngoại đã xâm lăng lãnh địa Ngài;
chúng làm ô uế cả nơi thánh điện,
phá huỷ Giê-ru-sa-lem thành đống tro tàn;
(2) tử thi những người tôi tớ Chúa,
chúng đem liệng cho chim trời ăn;
xác những kẻ hiếu trung với Ngài,
lại quẳng làm mồi cho dã thú.
(3) Quanh khắp cả Giê-ru-sa-lem
chúng đổ máu dân Ngài như nước chảy,
người chết chẳng ai chôn.
(4) Chúng con bị láng giềng thoá mạ
người chung quanh phỉ báng nhạo cười.
(5) Ðến bao giờ, lạy CHÚA, Ngài còn nổi giận,
Ngài nổi giận mãi sao?
Ðến bao giờ lòng ghen còn cháy bừng như lửa?
(6) Xin giáng trận lôi đình
xuống đầu các dân ngoại đã không nhận biết Ngài,
và trên các vương quốc chẳng kêu cầu Thánh Danh,
(7) vì chúng đã tiêu diệt nhà Gia-cóp,
tàn phá cả đất đai.
(8) Tội tiền nhân, xin Chúa đừng nhớ mãi
mà trừng phạt chúng con.
Xin dủ lòng thương mau đến giúp,
vì chúng con đã khổ quá nhiều.
(9) Lạy Chúa Trời, Ðấng cứu độ chúng con,
xin Ngài thương phù trợ, để danh Ngài rạng rỡ.
Xin giải thoát chúng con, và thứ tha tội lỗi,
vì danh dự của Ngài.
(10) Sao Ngài để cho dân ngoại nói:
"Thiên Chúa chúng ở đâu?"
Ước gì chúng con thấy nhãn tiền:
Ngài làm cho chư dân nhận biết
rằng chúng phải đền nợ máu tôi tớ Ngài,
máu chúng đã đổ ra.
(11) Ước gì tiếng tù nhân rên siết vọng lên thấu tai Ngài.
Xin giơ tay hùng mạnh cứu sống những người mang án tử.
(12) Lạy Chúa, kẻ láng giềng chúng con đã lăng nhục Chúa,
xin trả báo cho bản thân chúng gấp bảy lần.
(13) Phần chúng con là dân của Ngài, đoàn chiên Ngài chăn dắt,
chúng con sẻ tạ ơn Ngài mãi mãi
và dâng lời ca tụng đến muôn thuở muôn đời.