Thánh Vịnh 46 (45):
Thiên Chúa là nơi ẩn náu
và sức mạnh của người tín hữu
(1) Phần nhạc trưởng. Của con cái ông Cô-rắc.
Theo hồ kèn. Thánh ca.
(2) Thiên Chúa là nơi ta ẩn náu, là sức mạnh của ta.
Người luôn luôn sẵn sàng giúp đỡ khi ta phải ngặt nghèo.
(3) Nên dầu cho địa cầu chuyển động,
núi đồi có sập xuống biển sâu,
(4) dầu cho sóng biển ầm ầm sôi sục,
núi đồi có lảo đảo khi thủy triều dâng,
ta cũng chẳng sợ gì.
(Chính Chúa Tể càn khôn ở cùng ta luôn mãi,
Thiên Chúa nhà Gia-cóp là thành bảo vệ ta.)
(5) Một dòng sông chảy ra bao nhánh
đem niềm vui cho thành của Chúa Trời:
đây chính là đền thánh Ðấng Tối Cao.
(6) Thiên Chúa ngự giữa thành, thành không lay chuyển;
ngay từ rạng đông, Thiên Chúa thương trợ giúp.
(7) Muôn dân náo động, muôn nước chuyển lay,
tiếng Người vang lên là trái đất rã rời.
(8) Chính Chúa Tề càn khôn ở cùng ta luôn mãi,
Thiên Chúa nhà Gia-cóp là thành bảo vệ ta.
(9) Ðến mà xem công trình của CHÚA,
Ðấng gieo kinh hãi trên mặt địa cầu.
Người chấm dứt chiến tranh trên toàn cõi thế,
(10) cung tên bẻ gẫy, gươm giáo đập tan,
còn khiên thuẫn thì quăng vào lửa.
(11) Dừng tay lại : Hãy biết Ta đây là Thiên Chúa!
Ta thống trị muôn dân, thống trị địa cầu.
(12) Chính Chúa Tể càn khôn ở cùng ta luôn mãi,
Thiên Chúa nhà Gia-cóp là thành bảo vệ ta.