Thánh Vịnh 36 (35):
Ác nhân thì độc dữ,
còn ÐỨC CHÚA thì nhân từ
(1) Phần nhạc trưởng. Của tôi tớ ÐỨC CHÚA. Của vua Ða-vít.
(2) Tội ác thì thào trong thâm tâm kẻ dữ;
hắn không thấy cần phải kính sợ Chúa Trời.
(3) Hắn tự cao tự đại, nên chẳng thấy tội mình mà chê ghét.
(4) Lời nói toàn xảo quyết dối gian,
hết lẽ khôn ngoan, hết điều lương thiện!
(5) Nằm trên giường, hắn bày ra chước độc mưu thâm,
hắn đứng lỳ trên nẻo đường bất hảo,
không còn chê ghét việc gian tà.
(6) Lạy CHÚA, tình thương Ngài cao ngất trời xanh,
lòng thành tín vượt ngàn mây biếc.
(7) Công lý của Ngài như đỉnh núi Thái Sơn,
quyết định của Ngài tựa vực sâu thăm thẳm.
Lạy CHÚA, Ngài tế độ con người và súc vật.
(8) Lạy Thiên Chúa, tình thương Ngài quý trọng biết bao!
Phàm nhân tìm bóng Ngài trú ẩn.
(9) Họ được no say yến tiệc nhà Ngài,
nơi suối hoan lạc, Ngài cho uống thoả thuê.
(10) Ngài quả là nguồn sống,
nhờ ánh sáng của Ngài, chúng con được nhìn thấy ánh sáng.
(11) Xin hằng thương những kẻ biết Ngài,
và hằng xử công minh với những ai có lòng ngay thẳng.
(12) Ðừng để quân ngạo mạn giày xéo thân này
và phường độc dữ đánh đuổi con đi.
(13) Kìa bọn làm điều ác đã nhào xuống cả,
ngã quỵ rồi, không chỗi dậy nổi đâu.